PHIÊU
Ru hời
mãi cũng đến già
Mĩ nhiên chốn đó
hay là người Tiên !
Thật hư
giữa cõi nhân duyên.
Khều thêm chút lửa
muộn phiền bể dâu…
Đầu thu,
người đã cuối thu
Câu thơ lãng đãng
lời ru nửa vời
Hình hài
một thủa giữa đời
Mình hay lá cũ
đậu chơi vườn nhà ...
Mai kia
bỗng lại manh nha
Hạt mầm hóa nhú
thật thà ngủ quên
Nghỉn năm
bóng sắc không tên
Mình ngồi đây ngỡ
dập dềnh kiếp xưa...
No comments:
Post a Comment