Qua chiều
Rớt mộng vàng phai
Qua đêm đen nhớ
Sáng mai yên bình
Qua sông
Lắng gió bình minh
Tìm mình để gửi
Cho tình chút hương…
Không qua
Em trách thấy thương !
Trách mây trách gió
Nghe dường trách anh…
Bến nào
Con nước cũng xanh
Thiết tha chốn đó
Lanh chanh nửa đời …
Dẫu gì
Ta cũng một thời.
Kiếp sau kiếp nữa
Liệu hời kiếp nay !
Con đò
Dầm lỡ chiều say
Chờ anh, em nhé
Đừng thay đổi mình…
LỤC BÌNH
No comments:
Post a Comment