TIỀN KIẾP
Kiếp này thơ thẩn ngu ngơ
Phải trăm năm trước tính hơ hỏng nhiều
Một mình thích thú ban chiều
Cũng vì tiền kiếp ngại điều tâm linh...
Em tôi mơ ngóng dáng hình
Vì trong hai kiếp có mình có ta
Tình yêu hết thủa thứ ba
Bắt đầu hay đã gọi là quen thân !
Kiếp này sao cứ bần thần
Dường như cửa khói chìa gần chân nhau
Bây giờ nhỏ giọt chênh chao
Tìm người yêu thể táo trao thiên bồng …
Kiếp xưa đâu phải con Còng
Mà sao giờ mãi lông bông máy đào
Dĩ nhiên mình khác Chào Mào
Mà sao cứ hót xin vào bình minh...
LỤC BÌNH
No comments:
Post a Comment