PHÚC LÀNH.
Khi yêu mình trót thơm nhau.
Trái tim ngưng thở, nhỏ sầu cạn lưng.
Bàn tay chạm đóa tầm xuân.
Thiên nhiên chín mọng vô chừng vào anh.
Dẫu là chút xíu mong manh
Gieo neo có được phúc lành dài lâu...
Thuyền em trôi dạt bến đâu.
Sóng anh chạy mỏi thành râu bạc đầu.
Lung linh chỉ để vơi sầu .
Suốt đời em lại sắc màu cả tin
Tình yêu nào phải bóng chim…
Đêm đêm thổn thức con tim một mình !Tình yêu là thể thình lình
Hãy nâng niu chút hương Quỳnh cho đêm...
LỤC BÌNH
No comments:
Post a Comment